Câu kinh điển này xuất phát từ "Jiangcun" [Triều đại nhà Đường] của Đỗ Phủ:
Sông Thanh Giang ôm lấy thôn làng nhưng sông Trường Hạ lại tĩnh lặng, lặng lẽ.
Đàn én trong sảnh từ khi tôi đi, đàn én dưới nước thân nhau.
Người vợ già rút giấy làm một ván cờ, còn đứa con gõ kim để làm lưỡi câu.
Bệnh nào cũng cần thuốc, cơ thể nhỏ bé còn cần gì nữa?
Lưu ý:
1. Thanh Giang ám chỉ sông Hoàn Hoa.ôm, bao bọc.Yên tĩnh, yên tĩnh và yên bình.“Bạn” là dàn ý của một bài thơ và bốn câu tiếp theo là phần phụ của nó.
2. Hai câu miêu tả cảnh vật yên bình.Mòng biển là loài chim nước, chủ yếu săn cá.
3. Viết ba câu về những bí mật của con người.Niềm vui của vợ con tràn đầy sự quan tâm tự nhiên.Trò chơi cờ vua, tức là một bàn cờ.
4. Thân nhỏ bé, thân khiêm tốn, là lời nói khiêm tốn.Câu thứ hai nói thân bệnh chỉ cần thuốc. Nó có thể yêu cầu gì khác?
Bản dịch:
Dòng sông trong vắt chảy quanh làng quanh co. Trong suốt mùa hè dài, mọi thứ trong làng đều trông thật trang nhã.
Những chú én trên xà nhà tự do bay lượn, những chú mòng biển trắng trong nước sát cánh bên nhau và đồng hành cùng nhau.
Người vợ già đang vẽ một bàn cờ bằng giấy, còn người con thứ đang gõ kim để làm lưỡi câu.
Ngoài việc cần thuốc cho thân thể ốm yếu của mình, tôi còn có thể cầu xin điều gì nữa?
Đánh giá cao:
Vào mùa hè năm thứ nhất đời Nguyên (760), ông làm việc trong một ngôi nhà tranh ở Thành Đô.Ngôi nhà tranh nằm bên bờ sông Hoàn Hoa nên có tên là Jiangcun.Bài thơ này sử dụng văn phong thoải mái để miêu tả khung cảnh yên tĩnh của Jiangcun, khung cảnh mùa hè của đàn én bay và mòng biển, cũng như niềm vui trẻ con của người vợ già. Dù ốm đau nhưng ông vẫn mỉm cười với cuộc sống, thể hiện thái độ lạc quan của nhà thơ đối với cuộc sống.