Câu kinh điển này xuất phát từ "Tử Âm lang thang" của [Nhà Đường] Meng Jiao:
Sợi chỉ trong tay mẹ hiền, áo trên thân kẻ lang thang.
Trước khi đi tôi sợ về muộn.
Ai nói đến một tấc cỏ sẽ được thưởng ba tia sáng mùa xuân.
Lưu ý:
①Âm: tụng kinh.
②Người lang thang: Người đi xa.Đó là, chính tác giả.
③Lin: ý chí.
④ Sợ hãi: Lo lắng.
⑤Go back: quay lại, về nhà.
⑥Yan: Nói đi.
⑦Cuncaoxin: Dùng hoa ban ngày (hoa) để thể hiện lòng hiếu thảo của con cái.Cuncao: Hemerocallis fulva.Hemerocallis (hoa) là hoa mẹ truyền thống của Trung Quốc, trái ngược với hoa cẩm chướng phương Tây.
⑧Ba Chunhui: Tượng trưng cho lòng nhân hậu của người mẹ yêu thương.Tam Xuân: ba tháng mùa xuân.Người xưa gọi tháng giêng âm lịch là Mạnh Xuân, tháng hai là giữa xuân, tháng ba là mùa xuân; Hồi có nghĩa là ánh nắng; nó miêu tả tình mẫu tử như ánh nắng ấm áp và dịu dàng chiếu rọi trên chúng ta mùa xuân.
Bản dịch:
Người mẹ hiền cầm kim chỉ trên tay, may quần áo mới cho con đi xa.
Trước khi đi, cô còn bận khâu vá thật chặt, vì lo lắng đứa trẻ sau khi đi sẽ không bao giờ quay lại nữa.
Ai có thể nói một chút hiếu thảo như Tiểu Thảo có thể báo đáp được ân tình của người mẹ yêu thương như Xuân Huệ?
Đánh giá cao:
Meng Jiao là người vô gia cư trong những năm đầu đời và sống trong cảnh nghèo khó suốt đời. Mãi đến năm mươi tuổi, ông mới có được chức vụ khiêm tốn là huyện trưởng Lệ Dương. Sau nhiều năm lang thang, anh đưa mẹ về sống cùng.Bài thơ này được viết vào thời điểm này.
Bài thơ này miêu tả cảnh bình thường của người mẹ yêu thương đang khâu vá nhưng lại thể hiện những cảm xúc nội tâm sâu sắc của nhà thơ.
Hai câu đầu “Sợi chỉ trong tay mẹ hiền, áo trên xác kẻ lang thang” thực chất là hai cụm từ chứ không phải hai câu. Cách viết này nêu bật hai điều chung nhất từ người đến vật, đồng thời thể hiện tình cảm máu thịt của mẹ con nương tựa vào nhau.
Hai câu tiếp theo miêu tả động tác, tâm trạng của người, nét bút mực hướng về người mẹ yêu thương.Lúc này trước khi đi, mẹ già đang khâu vá thật tinh xảo. Bà sợ con trai không bao giờ về nhà nên muốn may quần áo cho chắc chắn hơn.
Trên thực tế, ông lão thực sự mong chờ con trai mình càng sớm càng tốt trở về an toàn!Tình cảm sâu sắc của người mẹ yêu thương được bộc lộ trong những chi tiết nhỏ nhất của cuộc sống đời thường.Đơn giản, tự nhiên, thân thiện và cảm động.Ở đây không có lời nói hay nước mắt, nhưng một cảm giác yêu thương trong sáng trào dâng từ khung cảnh chung này, chạm đến trái tim mỗi người đọc, khiến người ta phải rơi nước mắt, khơi dậy sự gắn kết thân thiết và nỗi nhớ sâu sắc của trẻ em trên toàn thế giới.
Hai câu cuối, dựa vào trực giác của người liên quan, bộc lộ ý nghĩa sâu xa hơn: Ai nói một tấc cỏ sẽ được thưởng ba tia xuân.
Đó là sự thăng hoa của bốn câu đầu, so sánh những hình ảnh dân gian, đồng thời là sự tương phản hồi hộp, thể hiện tình cảm mãnh liệt của người con: Tấm lòng hiếu thảo của những bông hoa ban nhỏ làm sao đền đáp được tình mẹ đậm đà như nắng xuân?
Đây là lời ca ngợi tình yêu của mẹ. Khi nhà thơ nản chí trong sự nghiệp, trải qua sự khắc nghiệt của thế gian, nghèo khổ, lo âu suốt đời nên ông càng nhận thức rõ hơn về giá trị của tình cảm gia đình.
Toàn bộ bài thơ không có ngôn từ hoa mỹ, cũng không có sự tô điểm khéo léo. Nó chứa đầy hương vị thơ phong phú, êm dịu bằng ngôn ngữ tươi mới, mượt mà, giản dị và dễ hiểu. Đó là sự chân thành và chân thành. Nó đã chạm đến trái tim của nhiều độc giả trong hàng ngàn năm và gây được tiếng vang với hàng ngàn kẻ lang thang.