Câu kinh điển này xuất phát từ [Tạm biệt ở cổng Kinh Môn] của Lý Bạch:
Vượt qua khoảng cách bên ngoài Kinh Môn, tôi đến từ nước Sở.
Núi tận cùng bằng đồng, sông chảy vào vùng hoang dã.
Dưới trăng có gương bay, mây tạo thành tháp biển.
Vẫn thương nước quê hương, tôi tiễn thuyền ra khơi xa ngàn dặm.
Lưu ý:
1. Jingmen hay còn gọi là núi Jingmen, nằm ở phía tây bắc thành phố Yidu, tỉnh Hồ Bắc và ở bờ nam sông Dương Tử.
2. Đi xa, đi xa bằng thuyền.
3. Nước Sở thường đề cập đến khu vực xung quanh Hồ Bắc và Hồ Nam ngày nay, thuộc về nước Sở trong thời Xuân Thu và Thời Chiến Quốc.
4. Dahuang, đây là nơi hoang vu rộng lớn.
5. Hailou, tức là ảo ảnh.
6. Thương hại, yêu thương.Nước quê hương ám chỉ dòng sông Dương Tử chảy qua Tứ Xuyên.Tác giả coi Tứ Xuyên như quê hương của mình. Sông Dương Tử chảy từ Thục về phía đông nên gọi là "Tứ Xuyên".
Bản dịch:
Đi thuyền xa, vượt qua Kinh Môn và đến quê hương nước Sở.Những ngọn đồi xanh dần biến mất, đồng bằng trải dài ngút tầm mắt.Sông Dương Tử chảy vào vùng hoang vu rộng lớn.Ánh trăng trên sông như tấm gương bay từ trên trời xuống, mây tạo nên ảo ảnh.Dòng nước quê hương đành ngậm ngùi chia tay tôi đưa tôi xuôi thuyền suốt chặng đường.
Đánh giá cao:
Bài thơ này được Lý Bạch viết ở ngoài Kinh Môn khi rời Thục về phía đông.Nó mô tả sinh động những gì nhà thơ nhìn thấy và cảm nhận khi rời Kinh Môn ở Thục bằng thuyền, thể hiện tình cảm táo bạo, phóng khoáng của tác giả.Toàn bộ bài thơ có tám câu, phần mở đầu chỉ ra con đường du hành của mỗi người.Nhà thơ đến từ Thục, xa Kinh Môn, Sở là đích đến của anh. Rời khỏi núi Kinh Môn nghĩa là rời Thục và vào Sở. Nhà thơ thường sống ở Thục, một khi rời đi, tự nhiên sẽ tràn ngập cảm xúc.Ba bốn câu thơ trong bài thơ như một bức tranh phong cảnh trục dài, đẹp như tranh vẽ, được lòng người.